Thứ Sáu, 11 tháng 6, 2010
Yêu vội vã nên dễ dàng vấp ngã
Yêu buông lơi nên tình chẳng quay về
Yêu câm nín nên sầu mang vào cổ
Yêu ngu ngơ nên tình nhớ không nguôi
Đừng động đến e rồi tình sẽ vỡ
Yêu là sương là ảo ảnh là hoa
Đừng động đến mộng mơ là biển cả
Yêu thương về viễn ảnh một thời xa
Có một thời ta chẳng sống cho ta
Thời dâng hiến những gì cao đẹp nhất
Có một thời chính mình đem đánh mất
Kho báu khi người dành tặng riêng mình
Mong manh quá một thời từng khao khát
Xới tung lên rồi hối hả lấp vùi
Nghĩ cho cùng chuyện đó có chi vui
Giờ cũng chẳng còn gì mà luyến tiếc
Mong manh quá một thời yêu tha thiết
Yêu như chưa tan vỡ buổi ban đầu
Nghĩ cho cùng, người ấy có hiểu đâu
Mà thắc mắc, mà giận hờn trách móc
Ta yêu mãi ở lòng ta mãi nhé
Giữ trong tim cô độc kẻ qua đường
Biết đâu chừng người ấy sẽ hiểu ra
Muộn màng quá xuân xanh còn đâu nữa?
Điều không nói giữ nguyên cho đến chết
Một chuyện tình xuyên suốt cuộc đời tôi http://www.megavideo.com/?v=B4SQ5YRQ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)