Thứ Hai, 10 tháng 12, 2007
Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2007
http://www.vietnamtradefair.com/dn/sx_noithat2.htm
http://www.thangloiltd.com/
http://www.noithatdaloi.com/
www.noithatthienan.com
http://www.dphvn.com/
http://www.vinhtruong2.com/
http://www.saigon3.com/
http://www.namphuongsf.com/
http://www.http://www.cauthanggo-conghoa.netfirms.com/xuanhoa.com.vn/
http://www.nhatquangpackaging.com.vn/
http://www.ancucom.com/
http://www.donaforimex.com/ ct dongnai
http://www.wood-tanmai.com.vn/
http://www.ductrung.com.vn/
http://www.modunfurniture.com.vn
http://www.avonitesurfaces.com/
http://www.wood-tanmai.com.vn/ che bien go tan mai
Thứ Tư, 5 tháng 12, 2007
%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%%
Chia cho em một đời tôi
Một cay đắng
một niềm vui
một buồn
Tôi còn cái xác không hồn
Cái chai không rượu tôi còn vỏ chai
Chia cho em một đời say
Một cây si
với
một cây bồ đề
Tôi còn đâu nữa đam mê
Trời chang chang nắng tôi về héo khô
Chia cho em một đời Thơ
Một lênh đênh
một dại khờ
một tôi
Chỉ còn cỏ mọc bên trời
Một bông hoa nhỏ lặng rơi mưa dầm ...
****************%%%%%%%%%*************
Rồi như vậy mình cứ đi ngang nhau
Im lặng nhé. Cầu mong đừng ai nói
Hãy cứ để cho tâm hồn tự hỏi
Như thế nghĩa là mình giận dỗi nhau chăng?
Ồ không đâu mình cùng yêu màu trắng
Không viễn vông và cũng chẳng xa vời
Có những điều mình chỉ hiểu thầm thôi
Xin đừng nói, mình xin nhau đừng nói
%%%%%%%%%%%%%%%%%
Anh xa em
Trăng cũng lẻ
Mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phải là roi
mà vách núi phải mòn
Em không phải là chiều
mà nhuộm anh đến tím
Sóng chẳng đi đến đâu
nếu không đưa em đến
Dù sóng đã làm anh
Nghiêng ngả
Vì em.
************
Nếu như đêm nay anh ngồi gác một mình
Chỉ riêng anh và những vì sao còn thức
Anh sẽ chọn một vì sao đẹp nhất
Để bảo rằng - đấy chính là em
Nếu trưa nào anh qua một khoảng đường êm
Chỉ có nắng và chân mình đạp lá
Trời thành phố khép hàng mi êm ả
Anh đi cùng chiếc bóng của mình
Anh sẽ chọn một bóng râm dịu mát
Để bảo rằng - đấy chính là em
Nếu khuya nào anh vào xưởng ca đêm
Giờ ngon giấc của em trong giấc ngủ
Anh sẽ gọi hương ngọc lan đầu phố
Theo dọc đường và bảo - đấy là em
ở nơi nào mà anh chẳng có em
Có cả lúc một mình đi xuống phố
Đi theo anh chỉ lá me và gió
Thì lá me và gió chính là em
Anh nghiêng mình cảm tạ Mark Twain
Đã phát biểu tuyệt vời về đôi lứa
Đã cho anh những thiên đường mở cửa
Khắp mọi nơi trong cuộc sống của mình
ở nơi nào mà anh chẳng có em
Có khi ngủ nữa là khi anh thức
Anh đưa tay là chạm vào hạnh phúc
Trái táo hồng treo giữa những cành êm
Em là ban mai, là chiều vắng, là đêm ...
^^^^^^^^^^*****^^^^^^^^^
Những câu thơ viết lúc hoàng hôn
Cũng tội nghiệp như tàu rời ga chuyến cuối
Trước mặt mình là bóng tối,
Vẫn ra đi...
Những câu thơ quay quắt điều chi
Mà vùng vẫy tận đáy lòng quặn thắt
Dòng chử trào ra từ ngòi bút
Khao khát bừng lên nhịp thở riêng mình.
Những câu thơ cũng muốn mình xanh
Vậy mà gặp hoàng hôn
Hoàng hôn lại tím
Đợi mãi một vần trăng
Vầng trăng lỗi hẹn...
Nên buồn chênh chếch sao hôm,
Buồn chênh chếch sao mai...
Viết lúc hoàng hôn
Câu thơ như vệt nắng cuối cùng còn sót lại
Hóa thân thành ngàn sao thao thức mãi
Đợi ngày mai thắp sáng lại mặt trời
Đơn giản như con nước đầy vơi
Tiếng sóng mải mê vỗ đôi bờ bát ngát
Bởi dòng sông không tìm ra tiếng hát
Sẽ kiệt lòng khi chưa tới biển xanh...
&&&&&&&&&&&&&&
Nhặt một chiếc lá
Thấy buồn mênh mang
Nhặt một cọng cỏ
Lòng thêm mỏi mòn
Gom hồn kỷ niệm
Ném vào lãng quên
Hư vô trở lại
Con tim úa mềm
Nhặt một sợi tóc
Nối dài thời gian
Gom một chút nắng
Hạ rơi trong đêm
Tìm một cánh phượng
Áo dài tinh khôi
Tặng em nỗi nhớ
Nhận thêm dại khờ
*************
Em trở ngược về xóa mọi vết dấu từ anh
Những nẻo đường đi qua cây khô gầy rũ lá
Em đang chạy trốn hay đang trú vào kỷ niệm
Mà cứ tìm, rồi đau ?
Trả lại anh bản romance ngày nào giấu trong mắt nhau
Người đã cũ, phím tơ chùng hoang phế
Và nước mắt là điều không thể…
Ừ thì đồi vẫn gió và hoa
Lông ngỗng trắng một thời con gái
Biết ai người ngốc dại
Tình yêu…
Trả lại anh đóa ngọc lan từ trong nỗi nhớ nhau
Bồ câu thôi dẫn đường
Hương bay nẻo khác
Em đã gánh nỗi nhớ qua bao điều bất trắc
Chiều nay bất chợt ngại ngần…
Dốc đồi xưa còn in vết chân trần
Một thời romance, anh của em, và khóc cười, và gió
Xin tất cả vẹn nguyên cùng ngủ yên với cỏ
Cho năm tháng qua đi bình thường, bình thường…
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)